Chúa Nhật 3 Mùa Chay, Năm B
Phúc Âm: Ga 2, 13-25
Lễ Vượt Qua của dân Do Thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. Người thấy ở trong Ðền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc, người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ. Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ và bảo những người bán chim câu rằng: “Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán”. Môn đệ liền nhớ lại câu Kinh Thánh: “Sự nhiệt thành vì nhà Chúa sẽ thiêu đốt tôi”.
Bấy giờ người Do Thái bảo Người rằng: “Ông hãy tỏ cho chúng tôi thấy dấu gì là ông có quyền làm như vậy”. Chúa Giêsu trả lời: “Các ông cứ phá huỷ đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại”. Người Do Thái đáp lại: “Phải bốn mươi sáu năm mới xây được đền thờ này, mà Ông, Ông sẽ dựng lại trong ba ngày ư?” Nhưng Người, Người có ý nói đền thờ là thân thể Người. Vì thế, khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, các môn đệ mới nhớ lời đó, nên đã tin Kinh Thánh và tin lời Người đã nói.
Trong thời gian Người ở lại Giêrusalem mừng lễ Vượt qua, nhiều kẻ tin danh Người, vì mục kích những phép lạ Người làm. Nhưng chính Chúa Giêsu không tin tưởng họ, vì Người biết tất cả mọi người, và không cần ai làm chứng về người nào; Người biết rõ mọi điều trong lòng người ta.
ĐƯỢC CỨU ĐỘ LÀ ĐI VÀO HIỆP THÔNG VỚI THIÊN CHÚA
Lm Giuse Nguyễn Trọng Sơn
“Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Môsê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giêsu Kitô mà có.” (Ga 1,17).
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta nhận biết Thiên Chúa đã ban Mười Giới Luật qua ông Môsê trên núi; còn với việc thanh tẩy Đền Thờ, Đức Giêsu đưa chúng ta sang một nền phụng tự mới, không phải bằng lễ vật là chiên bò, nhưng là bằng chính mạng sống của Đức Giêsu Kitô; bước sang một giai đoạn mới, không phải bằng công trạng khi tuân giữ Lề Luật, nhưng hoàn toàn là ân sủng từ Đức Giêsu Kitô.
Điều thực sự khó khăn với các kitô hữu, là lối sống quy chiếu vào luật lệ, cảm nhận mình đạo đức, tốt lành khi tuân giữ luật lệ cách chỉn chu, thấy mình “đáng được hưởng nước thiên đàng”! Đối với tín hữu, ân sủng được hiểu là sự trợ giúp để họ thực hiện việc tốt lành, đễ họ “lập công phúc”, chứ chưa hiểu được rằng mình được cứu độ là do ân sủng Chúa. Trong khi điều sau thì quan trọng hơn điều trước.
Được cứu độ là gì? Không phải là được một thứ đẳng cấp, ghế cao hay ghế thấp, “khán đài A hay khán đài B” trong Nước Trời. Được cứu độ cũng không phải là được một chỗ mát mẻ hay được những bữa tiệc hoành tráng trên thiên đàng. Nếu chỉ là những điều Thắp sáng tin yêu hy vọng này, thì thực sự con người cần phải có công trạng, cần có thành tích. Nhưng không phải thế, được cứu độ có nghĩa là được hiệp thông với Thiên Chúa là nguồn sự sống, nguồn hạnh phúc. Mà nếu như thế thì hoàn toàn là tự do, là ân ban của Thiên Chúa. Nếu sống theo cách trước thì người ta tự phụ về chính mình, nên không thực sự đi vào tương giao với Thiên Chúa được. Còn theo cách sau, thì con người mở ra đón nhận Thiên Chúa, và do đó, Thiên Chúa mới có thể đưa chúng ta vào trong sự hiệp thông, vào hạnh phúc cùng với Ngài.
Chúa Giêsu nói: đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn bán. Ơn cứu độ không phải là sự đổi chác của thương mại, nhưng là món quà nhưng không của Thiên Chúa. Đừng tự phụ về mình, chúng ta sẽ sống trong thái độ tri ân Thiên Chúa và có thể đi vào hiệp thông với Thiên Chúa, và hiệp thông với tha nhân nữa.