
Lời Chúa: Lc 7, 24-30
Khi những người ông Gioan sai đến đã ra về, Ðức Giêsu bắt đầu nói với đám đông về ông Gioan rằng: “Anh em đi xem gì trong hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng? Hẳn là không! Thế thì anh em đi xem gì? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng? Những kẻ áo quần lộng lẫy, đời sống xa hoa thì ở trong cung trong điện. Thế thì anh em đi xem gì? Một vị ngôn sứ chăng? Ðúng thế đó; mà tôi nói cho anh em biết: đây còn hơn cả ngôn sứ nữa! Chính ông là người Thiên Chúa đã nói tới trong Kinh Thánh rằng:
‘Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con,
người sẽ dọn đường cho Con đến!’
Tôi nói cho anh em biết: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gioan; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông. Nghe ông giảng, toàn dân, kể cả những người thu thuế, đều nhìn nhận Thiên Chúa là Ðấng Công Chính và đã chịu phép rửa của ông. Còn những người Pharisêu và các nhà thông luật thì khước từ ý định của Thiên Chúa về họ, và không chịu phép rửa của ông.”
Suy niệm 1
THÔNG PHẦN THẦN TÍNH
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
"Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gioan; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông."
Trong cuốn “Your Father Loves You”, “Chúa Cha Yêu Bạn”, James Packer viết, “Mang hình ảnh Thiên Chúa, con người đáng được tôn trọng vô hạn. Không đơn giản như một bánh răng của một cỗ máy, con người có tự do. Tự do là điều khiến các sinh vật ‘luân lý’ có lý trí của Cha Trên Trời khác biệt với loài chim và loài ong; bởi lẽ, nó được ‘thông phần thần tính’ của Ngài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Nó được ‘thông phần thần tính’ của Ngài!”; ý tưởng của James Packer được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu nức tiếng khen Gioan Tẩy Giả; tuy nhiên, Ngài còn khẳng định, “Kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn Gioan”. Tại sao? Bởi lẽ, mọi thành viên trong Vương Quốc Nước Trời được tặng ban một đặc ân mà Gioan không có cơ duyên hưởng nhận; trong sự chết và sự phục sinh của Chúa Kitô, họ được thông phần thần tính Thiên Chúa!
Đặc ân này đã được tiên báo qua các ngôn sứ mọi thời; chẳng hạn, những gì Isaia nói đến trong bài đọc hôm nay, “Quả thế, Đấng chuộc ngươi về, chính là Đức Thánh của Israel”. Và như thế, mọi thành viên của Vương Quốc về sau, là những con người được cứu chuộc. Thánh Vịnh đáp ca diễn tả tâm tình biết ơn này, “Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài, vì đã thương cứu vớt!”.
Trở lại bài Tin Mừng, Chúa Giêsu không tiếc lời khen lao Gioan. Trong sứ mệnh tiền hô Đấng Cứu Thế, nhân cách sống của Gioan thật cao cả; trong vai trò chứng nhân, Gioan hoàn tất một cách tuyệt vời. Thế nhưng, như Chúa Giêsu tiết lộ, bạn và tôi còn “cao trọng” hơn Gioan. Qua Bí Tích Rửa Tội, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa, ‘thông phần thần tính’ của Ngài. Phần Gioan, cho đến chết, Gioan không được hưởng hồng ân đặc tuyển này. Hãy tưởng tượng bạn là Gioan, không chỉ họ hàng với Chúa Giêsu, bạn còn là “người nhà”, “môn đệ” của Ngài; Ngài là “trưởng tử” giữa một đoàn em đông đúc. Nhờ ân sủng Chúa Giêsu, bạn được biến đổi tâm hồn, trở nên một tạo vật mới. Thật là một hồng ân không tưởng! Và như thế, cách mặc nhiên, bạn được kêu gọi rao giảng Chúa Giêsu và món quà cứu rỗi của Ngài. Như Gioan và hơn cả Gioan, bạn ra đi, dọn đường cho ân sủng Chúa Kitô đến trong cuộc sống của người khác.
Vậy mà, đôi khi, món quà cứu rỗi này lại được coi là một điều hiển nhiên; chúng ta có thể dễ dàng không hiểu được ý nghĩa sâu sắc của món quà lạ thường này. Kết quả là, chúng ta không biết ơn, cũng không kinh ngạc về những gì mình trở thành. Vì thế, một trong những thông điệp chính của Mùa Vọng là Thiên Chúa đã trở thành người để con người có thể ‘thông phần thần tính’ của Chúa. Thực tại này được trình bày một cách gãy gọn trong Thánh Lễ khi vị chủ tế pha nước vào rượu, ngài đọc, “Nhờ mầu nhiệm nước và rượu này, xin cho chúng con được thông phần thiên tính của Đấng đã đoái thương thông phần nhân tính của chúng con!”.
Anh Chị em,
“Kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn Gioan”. Như thế, rõ ràng, địa vị của chúng ta thật cao trọng. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta sống chính sự sống thần linh của Ngài; hơn thế nữa, chúng ta được chính Chúa Kitô cứu chuộc. Hôm nay, hãy suy gẫm về món quà không tưởng bạn nhận được qua cuộc sống, cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô. Nếu là người rơi vào chiếc bẫy thiếu lòng biết ơn trước quà tặng này, bạn hãy sử dụng những ngày còn lại của Mùa Vọng để khơi dậy nhận thức và lòng biết ơn đối với tất cả những gì Chúa đã ban cho bạn, nhất là đặc ân ‘thông phần thần tính’ của Ngài; đồng thời, sử dụng tự do của mình một cách đúng đắn để chỉ chọn làm theo ý muốn của Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con lạm dụng tự do Chúa ban; cho con biết sử dụng nó để làm những gì xứng với phẩm tính cao cả của con; bởi lẽ, con được ‘thông phần thần tính’ của Ngài!”, Amen.
Suy niệm 2
ĐỨC GIÊSU NÓI GÌ VỀ GIOAN TẨY GIẢ
Một trong những nhân vật được nhắc đến nhiều nhất trong các bài Tin Mừng của Mùa Vọng là thánh Gioan Tẩy giả. Đặc biệt trong bài Tin Mừng hôm nay, vị trí của ngài được Chúa Giêsu nâng lên đến đỉnh điểm bởi lời xác quyết: “Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả.” Sở dĩ ngài trở nên cao trọng như vậy là bởi vì ngài đã dành trọn cuộc đời mình để thi hành thánh ý Chúa. Ngài không chỉ là một vị ngôn sứ nhưng còn là người dọn đường để Thiên Chúa đến với con người.
Chúa Giêsu khen ông: ‘trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một người nào cao trọng hơn Gioan’; nhưng lời khen lại bị giới hạn khi Người nói thêm: ‘người nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa lại cao trọng hơn ông!’ Điều Chúa Giêsu muốn nói là gì?
Chúa khen ông phải chăng vì: ‘Toàn thể dân chúng đã nghe ông, cả những người thu thuế đều vâng lời Thiên Chúa, và chịu phép rửa của ông’; nhưng sự giới hạn phải chăng là do: ‘còn những người biệt phái và luật sĩ đã khinh chê ý định của Thiên Chúa, vì họ không chịu để Gioan thanh tẩy cho’. Bản văn trình bày là như thế, nhưng qua sự kiện này giúp chúng ta hiểu Chúa Giêsu hơn như thế nào?
Có lẽ chúng ta xem lại câu trả lời của Chúa Giêsu trong trường hợp: ‘Mẹ và anh em Chúa Giêsu đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông. Người ta báo cho Người biết: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.” Người đáp lại: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.” (Lc 8,19-21; Mt 12,46 -50; Mc 3,31 -35 ); và trường hợp thứ hai: ‘Khi Chúa Giêsu đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!”
Nhưng Người đáp lại: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” (Lc 11,27-28). Chúng ta dễ có cảm giác ‘chưng hửng’ với những câu nhận định của Chúa Giêsu thuộc loại này! Bởi ai trong chúng ta cũng cùng một quan niệm với lời phát biểu của người phụ nữ về Đức Maria. Không ai chối cãi vị trí độc tôn của Mẹ, nhưng Chúa Giêsu xem ra không đồng tình cho lắm! Bởi thay vì công nhận việc cưu mang và cho Thầy bú mớm là có phúc thì Chúa Giêsu lại lái sang việc ‘lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa’ mới là có phúc. Dĩ nhiên Đức Maria là Người hơn ai hết đã ‘lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa’, có nghĩa Mẹ đã ‘cưu mang Lời Chúa’ trước khi cưu mang ‘Ngôi Lời Nhập Thể’. Cũng vậy, khi Mẹ và anh em Người đến tìm Người thì mọi người rất trân trọng. Bởi người ta ‘tâm phục khẩu phục’ Người bao nhiêu thì hẳn mọi người cũng kiêng nể Mẹ và anh em Người bấy nhiêu! Sự ‘kiêng nể’ phát sinh do ‘dây mơ rễ má’ với Thầy!
Vậy mà Người lại lái sang một mối tương quan khác, tương quan của những người cùng ‘lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành’. Khi chuyển trọng tâm sang một tương quan mới thì không phải Chúa Giêsu có ý phủ nhận những tương quan trước là kém quan trọng. Bởi lịch sử không lặp lại, thì những tương quan trước vẫn giữ vị trí quan trọng của nó; nhưng khi hướng sự chú ý của người nghe sang tương quan mới là Chúa Giêsu mở ra những cơ hội mới cho người nghe được tham dự vào tương quan với Thiên Chúa một cách mật thiết hơn, gắn bó hơn như họ từng ngưỡng phục tương quan giữa Mẹ Maria với Chúa Giêsu cũng như anh em họ hàng với Người.
Tương tự như vậy, khi Chúa Giêsu nhận định sự cao trọng của ông Gioan Tẩy giả: ‘trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một người nào cao trọng hơn Gioan’, đồng thời Người cũng mở ra một sự cao trọng khác cho mọi người: ‘người nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa lại cao trọng hơn ông’. Thật vậy, chính ông được cưu mang trong lúc bà Êlizabét son sẻ già nua! Việc ông nhảy mừng trong bụng mẹ lúc được 6 tháng, khi đặt tên cho ông thì Giacaria, bố ông hết câm!
Ông là tiếng kêu trong hoang địa như tiên tri Isaia đã loan báo, ông mặc áo lông Lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Ông rao giảng, làm phép rửa, bị tù đầy và bị chặt đầu trong bữa tiệc vui. Ông là Êlia phải đến trước. Ông là kết tinh của Cựu Ước, là người đã chỉ vào Chúa Giêsu mà giới thiệu: ‘đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng gánh tội trần gian’. Vì thế, trong số con cái người nữ sinh ra, chưa từng có ai cao trọng hơn ông! Nhưng không phải vì thế mà ông chặn lối tiến đức của người khác. Bởi ‘người nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa lại cao trọng hơn ông’. Vậy ai muốn như ông hay hơn ông thì hãy làm người nhỏ nhất trong Nước Trời.
Chúa đã sai thánh Gioan Tiền Hô làm sứ giả đi trước để dọn đường cho Chúa. Rất nhiều người Do Thái đã nhìn thấy Ngài, gặp gỡ Ngài, nghe Ngài rao giảng. Có nhiều người đã nhận ra Ngài là ngôn sứ và thống hối theo lời Ngài mời gọi. Nhưng cũng có nhiều kẻ cứng lòng không thấy được gì, chẳng nghe được gì.
Thánh Gioan quả xứng đáng với lời khen ngợi của Chúa Giêsu và đáng cho mỗi người chúng ta noi gương bắt chước. Tuy nhiên, ngài cũng chỉ là người ngôn sứ, người dọn đường và là con đường để dẫn chúng ta đến Thiên Chúa chứ không phải là cùng đích của mỗi chúng ta. Chúa Giêsu muốn chúng ta phải hoàn tất chính mình không phải vì những vinh dự trần thế nhưng là phần thưởng lớn lao trên trời.