Ngày 30.03.2019
Ơn Thánh làm cho ta nên con Thiên Chúa. Tác giả sách SỐNG, Cha Arami đã nói tới niềm vui lớn lao này: “Thiên Chúa, Ông Hoàng cả vũ trụ, đã dùng Ơn Thánh để nhận chúng ta làm nghĩa tử”. Khi nhắc đến ơn trọng này, Đức Thánh Cha Lêô Cả, Thế kỷ V, đã giáo huấn: “Hỡi người Kitô hữu, hãy nhìn nhận phẩm giá của mình…”; nhờ Ơn Thánh, chúng ta được là con cái Thiên Chúa không phải chỉ có tiếng có tên, nhưng thực sự. Thiên Chúa, chúng ta có thể gọi Ngài là Cha và là Cha của chúng ta; nhờ đó chúng ta là em Chúa Giêsu và cùng Ngài kêu lên: ‘Cha chúng con’; Để mở đầu bài giáo huấn về thiên chức làm Con Thiên Chúa, Thánh Phêrô Kim Ngôn đã nói: “Đề tài anh chị em sẽ nghe hôm nay, thưa anh chị em thân mến, là một Đề tài thường làm cho các thiên thần kinh sợ, làm cho toàn thiên quốc bỡ ngỡ kính phục, một sự khiếp sợ thánh thiện. Đó là một mầu nhiệm vượt các bộ óc tinh xảo, cao sâu nhất và làm cho toàn thể thế giới tạo dựng phải kinh hoàng”.
Một lần, cha Mac-Corthy, người giảng thuyết thời danh đã giảng về các hiệu quả tuyệt vời của Bí tích Thánh Tẩy; khi quảng diễn tư tưởng, người được chịu phép thánh tẩy trở nên con cái Thiên Chúa, bỗng Ngài dừng lại, đăm đăm nhìn thính giả và la lên như vừa tỉnh một cơn mơ: “Ôi lạy Chúa, con là gì? Con ở đâu? Con mắt xác thịt bảo cho con hay, trước mặt con đây, nào là người buôn bán, nào là những người có lợi nhuận, nào là anh chị em công nhân, người lao động, các chị em đi ở mướn, người nghèo, người giàu, kẻ khôn ngoan thông thái, kẻ ngu dốt…. nhưng con mắt linh hồn, được ánh sáng đức tin soi chiếu, cho con chỉ thấy toàn là các hoàng tử và công Chúa, mang cùng dòng máu... Nói tới đây, Ngài cúi đầu kêu lên: Nhân danh Chúa Cha trên trời, tôi xin tỏ lòng cung kính anh chị em tất cả”.
Đức Thánh Cha Phanxico đã giáo huấn rằng: “Chúng ta dám hướng về Thiên Chúa mà gọi Ngài là “Cha” vì chúng ta được tái sinh như con cái Ngài nhờ nước và Thánh Thần (Eph 1:5). Thật ra, không ai có thể thân mật gọi Ngài là “Abba” - “Cha ơi” - mà đã không được Thiên Chúa sinh ra, và không có ơn linh hứng của Chúa Thánh Thần (x. Rm 8:15). Biết bao lần có những người đọc “Kinh Lạy Cha”, mà không biết điều mình đọc là gì. Thiên Chúa, Ngài có phải là Cha, Cha của bạn, là Cha của nhân loại, Cha của Chúa Giêsu Kitô không? Bạn có một mối liên hệ nào với người Cha này không? Khi chúng ta cầu nguyện bằng “Kinh Lạy Cha”, chúng ta liên kết với Chúa Cha, Đấng yêu thương chúng ta.
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu luôn nói đến Thiên Chúa như là “Cha” và “Cha tôi”. Ngài cũng mời gọi các môn đệ của Ngài làm tương tự. Trong thư gửi tín hữu Rôma, thánh Phaolô viết: “Phần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên: ‘Abba! Cha ơi’ (8,15); Và gửi các tín hữu Galát: “Để chứng thực anh em là con cái, Thiên Chúa đã sai Thần Khí của Con mình đến ngự trong lòng anh em mà kêu lên: ‘Abba, Cha ơi!’ “ (Gl 4,6). “Khi gọi Thiên Chúa là “Abba: Cha”, các Kitô hữu được nhắc nhở về tình thân mật sâu xa giữa Thiên Chúa và con cái của Ngài. “Abba, Cha ơi”, Đức Giêsu đã dùng từ Abba trong tiếng Aram để nói về Thiên Chúa. Abba là một thuật ngữ đầy yêu thương như “bố” hoặc “ba” được con cái dùng khi gọi cha của mình. Thuật ngữ này vừa thân mật, vừa kính trọng”.
“Sau khi đã nhận biết Chúa Giêsu và lắng nghe lời giảng dạy của Người, Kitô hữu không còn xem Thiên Chúa như là vị Chúa tể đáng sợ, không còn sợ hãi nữa, nhưng cảm thấy trong tâm hồn mình nảy sinh sự tín thác nơi Người: họ có thể gọi Đấng Tạo Hóa là “Cha” khi thưa chuyện với Người. Thành ngữ này rất quan trọng đối với các Kitô hữu đến nỗi nó thường được giữ ở nguyên ngữ tiếng Aramaico “Abba”. ĐTC giải thích: Gọi Thiên Chúa là Cha như em bé gọi ba mình. Việc thưa “Abba” là điều gì đó thân thiết và cảm động hơn. Chúng ta đọc “Lạy Cha chúng con”, nhưng với trái tim, chúng ta được mời gọi để gọi “Ba ơi”, được mời gọi có mối liên hệ với Thiên Chúa như một em bé với ba của mình, người mà em gọi là “ba” hay “bố”. Thật ra các cách gọi này gợi lên tình yêu thương, sự ấm áp, một điều gì đó đưa chúng ta vào trong khung cảnh của tuổi thơ: hình ảnh một em bé được vòng tay của người cha ôm choàng, cho thấy sự dịu dàng chăm sóc vô vàn của người cha dành cho đứa con. Vì thế, cần có trái tim của một em bé, như một em bé trong vòng tay của người cha, của ba mình, của bố mình. Chỉ cần cầu nguyện với từ này – Abba – bởi vì nó trở thành lời cầu nguyện Kitô giáo.
ĐTC nhấn mạnh đến tình yêu của Thiên Chúa, Cha chúng ta: Thiên Chúa không chỉ là một người cha, Người giống như một người mẹ không bao giờ ngừng yêu đứa con mình tạo nên. Trong khó khăn, hãy can đảm gọi Chúa “Abba!”. Có thể là chúng ta cũng đang đi trên con đường xa cách Thiên Chúa, như đã xảy ra với đứa con hoang đàng; hoặc là trong sự cô đơn, chúng ta cảm thấy bị bỏ rơi trong thế giới; hay là chúng ta sai lỗi và bị tê liệt trong cảm giác tội lỗi. Trong những lúc này, chúng ta vẫn có thể tìm thấy sức mạnh để cầu nguyện
bằng cách bắt đầu với từ “Abba”. Thiên Chúa không giấu mặt đối với chúng ta; Người sẽ không khép mình trong sự im lặng: Người sẽ nói với chúng ta rằng Người không bao giờ không dõi theo chúng ta, và Người luôn ở đó, trung thành với tình yêu dành cho chúng ta.
Sr. Maria Cư CMR